Tiếng Vĩ Cầm Trong Đêm Giông Bão

Chương 8: Nỗi buồn của mưa


1 tuần

trướctiếp

Ký ức về ngày mưa tầm tã hôm đó vẫn còn in đậm trong tâm trí Tùng Quân tới tận bây giờ. Khi ấy, anh vẫn còn là một đứa bé năm tuổi, bị lạc đường, vô tình đi ngang ngôi nhà nơi cuối con phố. Đứng co ro nơi hành lang của ngôi nhà, lần đầu tiên trong đời, anh nghe được thứ âm thanh tuyệt diệu phát ra từ chiếc vĩ cầm. Âm thanh thuần khiết giống như cơn mưa rơi mãi không ngừng, gột rửa mọi bụi bẩn của thế gian. Bị tiếng nhạc trong trẻo ấy thu hút, Tùng Quân từ từ tiến gần cửa sổ, cố áp sát tai lắng nghe giai điệu mà anh vẫn còn chưa hiểu hết. Anh nhướng đôi chân ngắn ngủn của mình lên, ghé mắt nhìn qua ô cửa sổ. Điều duy nhất đập vào mắt anh lúc ấy chính là một người con gái tuyệt đẹp đứng kéo violin say sưa. Anh nhìn cô mê mẩn, đắm chìm trong những điệu nhạc phát ra từ cây đàn kỳ lạ. Đôi tay cô thon thả, trắng nõn nà. Lần đầu tiên trong đời, anh thấy một người đẹp đến vậy, đẹp đến độ không thực, hư ảo như sương khói. Trước khi đặt chân vào ngôi nhà này, anh không hề biết người con gái đó về sau lại chính là nguyên nhân trói buộc anh với âm nhạc.
Lần đầu tiên Tùng Quân gặp cô là vào một ngày mưa, trùng hợp làm sao, ngày cô biến mất trời cũng mưa không dứt. Mười mấy năm sau, người ấy xuất hiện trước mắt anh, không còn nữa hình dáng một cô gái xinh đẹp với đôi mắt lúc nào cũng ngấn lệ, mà chỉ là một bức di ảnh trên tờ tạp chí âm nhạc cũ mèm. 

Mải mê ngơ ngẩn trước điệu nhạc da diết của cô, Tùng Quân quên khuấy đi cơn mưa nặng hạt không ngừng tạt nước vào hành lang khiến người anh ướt như chuột lột. Bỗng một tiếng sét to đùng từ đâu ập tới làm anh giật bắn mình, ngã nhào một cái đau điếng. Anh lồm cồm bò dậy, toan đứng lên thì chợt nghe có tiếng mở cửa. Người con gái xinh đẹp ấy đã đứng trước mặt anh, cúi mình xuống, mỉm cười, chìa bàn tay ra. 

“Cậu bé ngã có đau không? Sao không về nhà? Ba mẹ cháu đâu rồi?”

Không thèm nắm lấy bàn tay cô, cố tỏ ra là một đứa trẻ mạnh mẽ, Tùng Quân tự đứng dậy một mình. Bất chợt ngước lên, được dịp nhìn sát gương mặt cô, anh mới nhận ra ở khoảng cách này, người ấy bỗng mang một sức hút mê hồn, không thể rời mắt. Cho đến bây giờ, anh vẫn còn đang tự hỏi, liệu ngày hôm ấy, có phải mình đã gặp phải thiên sứ hay không. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp