Tiếng Vĩ Cầm Trong Đêm Giông Bão

Chương 7: Quá khứ đau buồn


1 tuần

trướctiếp

Một ngày mới lại bắt đầu. Ánh mặt trời xuyên qua khung cửa, đánh thức Tùng Quân sau giấc ngủ dài. Lơ mơ không hiểu mình nằm trên giường từ lúc nào, đến khi định thần lại, anh đã thấy một đôi mắt xanh thẫm đang nhìn chăm chăm vào mình. Anh vội ngồi bật dậy, lúng túng như gà mắc tóc.

“À ừm… tối qua thức dậy nửa chừng, thấy cậu sốt cao… tôi đã… giúp cậu hạ sốt.”
Dứt lời, Tùng Quân xấu hổ quay đi, tránh nhìn vào chiếc áo ngủ nửa kín nửa hở mà Sa đang mặc trên người. Thiệt tình, hôm qua mắt nhắm mắt mở thế nào anh lại cài lệch nút, báo hại giờ đây toàn thân rạo rực không thôi. Thái độ thấp thỏm lo âu của anh khiến Sa nghi hoặc, cậu nhìn anh bằng ánh mắt khác lạ. Anh chột dạ, khẽ nuốt nước miếng, sợ hành động xấu xa đêm qua của mình bị vạch trần. Rốt cuộc, cậu chỉ nói:

“Cảm ơn anh.” 
Tùng Quân hú hồn ôm ngực. Thằng nhóc này hôm nay sao lại ngoan thế không biết! Mặc kệ là ngoan thật hay giả vờ, anh cũng không thể làm ngơ trước người bệnh, ngập ngừng một lát rồi hỏi:
“Cậu đói không? Tôi nấu ít cháo cho cậu nha.”
Sa khẽ gật đầu rồi ngồi dậy. Tùng Quân nghĩ mình điên rồi, ngay cả mái tóc rối cùng nét mặt ngơ ngơ mới ngủ dậy kia cũng khiến anh thấy quyến rũ lạ thường. Anh bối rối quay đi, lấy tay gãi gãi sau gáy như một thói quen.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp