Tiếng Vĩ Cầm Trong Đêm Giông Bão

Chương 42: Trở về


1 tuần

trướctiếp

Khi Tùng Quân đưa Sa về nhà, cậu đã say không còn biết gì nữa. Anh đặt cậu lên giường, nhìn ngắm cậu, vuốt ve gương mặt ửng hồng vì say rượu của cậu. 
Mười năm rồi, anh không thể tin được Sa và anh đã xa nhau mười năm. Anh quên đi tất cả nhưng cậu vẫn nhớ. Làm thế nào mà cậu có thể vượt qua khoảng thời gian đầy khó khăn ấy? Khi đó Sa chỉ mới mười tám tuổi, Tùng Quân không dám tưởng tượng trái tim bé nhỏ của cậu có thể chứa đựng nỗi đau quá lớn. Cậu vừa mới thôi dằn vặt về tuổi thơ bất hạnh của mình chưa lâu, vết thương còn chưa kịp khép miệng thì đã phải chịu cú sốc lớn khi chứng kiến anh “ra đi” trước mặt mình. Cậu mất gần mười năm để quên đi cái chết kinh hoàng của mẹ, lại mất mười năm để tập làm quen với việc anh không còn trên cõi đời này. Chẳng ai ngờ bên dưới mặt biển êm ả lại cuồn cuộn sóng ngầm chực chờ nổi cơn bão lớn cuốn trôi tất cả mọi nỗ lực của cậu bấy lâu nay. Càng nghĩ càng đau lòng, anh khẽ cúi xuống thì thầmvào tai cậu:
“Mười năm qua em sống thế nào? Đến giờ anh vẫn không tin mình đã để mất nhau ngần ấy thời gian. Giờ đây, từng giây từng phút bên em đối với anh vô cùng quý giá. Anh không để mất em nữa. Dù em có đánh, mắng, sỉ nhục anh, anh cũng không bao giờ buông tay.”
Không biết Sa có nghe thấy hay không mà giữa hai đầu mày của cậu bỗng xuất hiện nếp nhăn. Anh dịu dàng hôn lên đó. Khi nó từ từ giãn ra, anh tiếp tục hôn lên chóp mũi rồi đôi môi mềm mại đang hé mở của cậu. 
Rượu ngấm khiến toàn thân Tùng Quân nhộn nhạo khó chịu vô cùng. Hơi thở của anh bắt đầu nặng nề hơn. Không thể kiềm chế được, lưỡi anh dần tiến sâu vào bên trong khoang miệng Sa.
“Ưm…”
Sa khẽ kêu lên nhưng cơn say làm cậu không còn tỉnh táo. Tùng Quân cứ thế nuốt lấy mật ngọt từ đôi môi ướt mềm của cậu. Một tay của anh lần tìm cúc áo, cởi từng chiếc cho tới khi khuôn ngực trắng trẻo của người trong lòng hé lộ. Giờ phút này, anh không thèm làm người quân tử nữa, anh khao khát cậu phát điên, không thể kiên nhẫn đợi cậu tỉnh dậy và nói chuyện, cứ thế tấn công tới yết hầu xinh đẹp. Sa vẫn nằm im trên giường, chưa biết gì về hành động ám muội của anh. Hương vị người thương vấn vít nơi đầu lưỡi thôi thúc Tùng Quân tiếp tục. Anh trượt xuống dưới xương quai xanh của Sa rồi hôn lên cái đỉnh hồng nhạt trước ngực cậu. Chợt dừng lại một lúc, nhìn lên gương mặt vẫn còn say giấc nồng kia, lòng anh hồi hộp đến nỗi tim đập chân run. Anh khẽ gọi tên Sa nhưng cậu không đáp trả. Một nụ hôn thả xuống nơi viên ngọc nhỏ xinh, anh thì thầm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp