Tiếng Vĩ Cầm Trong Đêm Giông Bão

Chương 40: Ân hận


1 tuần

trướctiếp

Được Đình Bách cung cấp địa chỉ nơi Sa đang ở, Tùng Quân nhanh chóng làm thủ tục đi Ý. Anh mong gặp lại cậu đến phát điên, hồi hộp ngóng trông, không biết Sa sẽ phản ứng thế nào khi anh nói với cậu rằng mình đã nhớ ra tất cả. Trong những ngày này, Tùng Quân không phút nào ngủ ngon giấc. Mỗi lần nhắm mắt, những kỷ niệm bên cậu lại ào ạt ùa về làm tim anh nhức nhối. Anh đếm từng giây từng phút, chờ đến ngày lên máy bay để được gặp cậu ở bên kia đại dương. Chỉ khi gặp cậu rồi thì mọi khó chịu tích tụ trong lòng mới có thể được giải toả.
Theo địa chỉ Đình Bách đưa cho, Tùng Quân tìm đến nhà Alexander. Nơi ở của Alexander là một tòa lâu đài nguy nga tráng lệ hệt như của những bậc vương giả khi xưa. Tùng Quân đứng trước cánh cổng cao khép kín, hồi hộp đến độ trống ngực đập liên hồi. Đứng ngây ra một lúc lâu, anh mới lấy hết can đảm bấm chuông. Chờ hơn mười phút trôi qua vẫn không thấy ai mở cửa, anh sốt ruột đi qua đi lại, hết đứng rồi ngồi, rốt cuộc chờ tới tận mấy tiếng đồng hồ mà bóng dáng chủ nhà vẫn chưa xuất hiện. Tùng Quân tuyệt vọng ngồi xuống trước cổng, tiếp tục chờ đợi. Hình ảnh Sa ngồi co ro trước cửa phòng khách sạn đêm hôm ấy bỗng hiện lên trong đầu anh. Từng câu từng chữ anh nói với cậu lần lượt ùa về như thác lũ, anh không thể tưởng tượng được cậu đã đau đớn, buồn bã thế nào khi bị chính người mình yêu buông lời nhục mạ sau bao nhiêu năm gặp lại.
Mệt mỏi, bất lực, Tùng Quân tiếp tục ngồi trước cửa chờ đợi. Sương lạnh rơi ướt áo thấm vào da thịt càng khiến tâm trạng anh nặng nề như rơi xuống vực sâu. Thì ra đây chính là cảm giác bị trừng phạt. Anh tự mắng mình đáng đời vì đã đối xử tệ bạc với Sa. Hiện giờ, dù có chịu thêm trăm ngàn hình phạt tàn khốc hơn, anh cũng sẽ vui vẻ đón nhận, chỉ cần được gặp cậu. Anh muốn gặp cậu đến phát điên rồi!
Đến nửa đêm, khi sắp ngủ gục tới nơi, Tùng Quân chợt nghe có tiếng bước chân. Anh vui mừng ngước lên thì thấy một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, dáng người cao lớn đứng trước mặt. 
“Cậu là ai?” Alexander cất tiếng hỏi.
“Tôi là Tùng Quân. Xin cho hỏi ông có phải là Alexander Valentino hay không?” 
Alexander cảnh giác nhìn anh từ đầu tới chân, cau mày đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp