Tiếng Vĩ Cầm Trong Đêm Giông Bão

Chương 28: Tìm lại ký ức


1 tuần

trướctiếp

Tùng Quân ân hận. Tại sao mỗi lần gặp Sa, dù muốn dù không, anh đều buông lời nhục mạ cậu? Rõ ràng anh đang cần tìm hiểu về quá khứ mông lung mờ nhạt của mình cơ mà. Anh muốn cậu kể tường tận những gì cậu biết về anh, nhưng sự xuất hiện của gã đàn ông đó làm anh như bị mất hết lý trí. Anh tiếp tục sỉ vả cậu, hạ thấp cậu bất kể đúng sai. Nỗi khó chịu trong lòng anh là do đâu? Càng nghĩ, anh lại càng thấy đầu đau như muốn chết đi sống lại.
Mang tâm trạng nặng nề, Tùng Quân thất thểu trở về. Anh mệt mỏi buông người xuống giường. Nằm trằn trọc một lúc lâu, anh lấy ra từ trong túi quần một vật lấp lánh ánh vàng. Mân mê chiếc nhẫn trong tay, Tùng Quân nhớ lại cách đây vài tiếng khi anh tìm thấy nó.
Mấy ngày trước, cái chết của mẹ khiến tinh thần Tùng Quân vô cùng suy sụp. Những lời dặn dò trước khi qua đời của bà cứ văng vẳng bên tai, thôi thúc anh đi tìm sự thật, nhưng anh không biết bắt đầu từ đâu, cứ thơ thẩn như người mất hồn mấy hôm nay. Cho đến khi bình tâm trở lại, Tùng Quân quyết định bắt đầu điều tra từ chính ngôi nhà mà anh đã sinh ra và lớn lên.
Nhân lúc ông Tâm đi vắng, anh trở về, lục tung những album ảnh có trong nhà, nhưng chẳng tìm được tấm ảnh nào cho thấy anh từng chơi violin cả. Tùng Quân tiếp tục mở tất cả các ngăn bàn ra, lục tìm những giấy tờ, hồ sơ, vật dụng cá nhân của mình, mong tìm ra một chút manh mối. Ngay lúc Tùng Quân tính bỏ cuộc, anh sực nhớ ra trước đây mình có một chiếc hộp gỗ đựng những vật dụng linh tinh thời còn đi học. Mấy năm trước, trong một lần dọn nhà, anh đã không kiểm tra mà cho nó vào kho, sau đó quên bẵng đi mất. Không nghĩ ngợi gì nhiều, Tùng Quân tức tốc chạy tới nhà kho. 
Nhà kho lâu ngày không ai vào nên vừa mở cửa ra thì bụi bay đầy khiến Tùng Quân ho sặc sụa. Anh hồi hộp bước vào trong, tiếp tục tìm kiếm. Tuy đã lâu, nhưng anh vẫn còn nhớ rất rõ trên mặt chiếc hộp đó có màu nâu và khắc tên anh. Tùng Quân điên cuồng vứt hết tất cả những đồ vật trong kho từ chiếc tivi bị hỏng, chiếc xe đạp leo núi mà anh từng rất thích hay chiếc máy giặt to đùng sang một bên chỉ để tìm một chiếc hộp nhỏ bé. Cả người anh lấm lem bụi bẩn, mồ hôi nhễ nhại, bàn tay cũng bị trầy xước đôi chỗ. Cuối cùng, mọi nỗ lực của Tùng Quân đã được đền đáp. Chiếc hộp nằm sâu trong góc nhà kho, bị một chiếc radio cũ đè lên. Anh vội vàng lôi nó ra, nhưng trớ trêu thay chiếc hộp đã bị khóa. 
Tùng Quân không nhớ mình cất chìa khóa ở đâu, anh đành chạy đi lấy hộp dụng cụ, mày mò mở khoá. Sau gần hai tiếng đồng hồ, Tùng Quân đã mở được chiếc hộp. Trong hộp là một vài bức ảnh cũ, giấy khen thời đi học của anh và một vài món trang sức rẻ tiền gắn liền với tuổi thơ mà anh không nỡ vứt đi. Một vật sáng lấp lánh vô cùng quen mắt nằm lẫn trong đó. Vật ấy là một chiếc nhẫn vàng. 
Tùng Quân cầm chiếc nhẫn lên, cố nhớ ra mình đã mua nó từ khi nào. Nhưng càng cố nhớ, đầu anh lại càng đau. Rồi trong tâm trí của anh chợt lóe lên hình ảnh của Sa. Anh kinh ngạc nhận ra chiếc nhẫn này giống hệt chiếc nhẫn mà anh đem trả lại cho cậu. Thế là anh quan sát nó kỹ hơn. Trong thoáng chốc, toàn bộ mạch máu của anh như đông cứng khi nhìn thấy dòng chữ được khắc bên trong nhẫn: “Tùng Quân mãi yêu Trường Sa”. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp