Tiếng Vĩ Cầm Trong Đêm Giông Bão

Chương 20: Người đàn ông mất trí nhớ


1 tuần

trướctiếp

Ăn sáng xong, Vĩ cùng Sa tản bộ quanh khuôn viên khách sạn. Khí trời mát mẻ, ánh nắng dịu nhẹ, rất thích hợp để đi dạo. Vĩ nhìn người thanh niên đi bên cạnh, một cảm giác khó tả len lỏi vào tâm trí. Hắn đã bị đôi mắt xanh màu biển cả của cậu thu hút từ giây phút đầu gặp gỡ, nhưng vẫn chưa được dịp hỏi về nguồn gốc của đôi mắt xinh đẹp đó. Nay có cơ hội, hắn không muốn bỏ lỡ, bèn ngập ngừng hỏi:
“Cậu là con lai đúng không?”
Nghe Vĩ hỏi vậy, Sa thoáng chút bối rối. Xưa nay rất nhiều người đã từng hỏi cậu những câu tương tự, bản thân cậu thì chưa bao giờ thích màu mắt này. Nó là minh chứng cho mối tình đau khổ, tuyệt vọng đến điên loạn của mẹ cậu. Cũng chính vì nó, những năm tháng tuổi thơ của cậu đã phải gắn liền với sự ghẻ lạnh và bao lời cay nghiệt từ chính người mẹ sinh ra mình.
Cậu còn một người cha mang dòng máu Ý đã bỏ đi biền biệt từ lúc mẹ cậu mang thai. Cho tới bây giờ, cậu không biết người cha ấy đi đâu, còn sống hay đã chết. Cậu chỉ còn giữ một bức ảnh cũ mà mẹ cậu đã mang theo bên mình lúc lìa đời. Bức ảnh bị vấy bẩn một phần vì máu, nhưng vẫn có thể lờ mờ nhận ra gương mặt của người thanh niên anh tuấn trong ảnh. Đằng sau còn ghi cả ngày, tháng, năm và tên của người đó: Alberto, và Tường Linh.
Dù không muốn đề cập hay thừa nhận dòng máu trong người mình, nhưng Sa vẫn phải đối diện và trả lời mỗi khi được hỏi tới:
“Ba tôi là người Ý.”
“Vậy sao? Cậu nói tôi mới nhớ ra, gần đây, tôi đã gặp một người có đôi mắt rất giống cậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp