Tiếng Vĩ Cầm Trong Đêm Giông Bão

Chương 17: Lãng quên


1 tuần

trướctiếp

Một cánh tay mạnh mẽ vòng ngang hông, cứu Sa khỏi cú ngã. Khi cánh tay ấy rời khỏi, cậu mới định thần, nhìn kỹ gương mặt người vừa giúp mình. Trước mặt cậu là một người đàn ông châu Á, dáng người cao gầy, gương mặt điển trai, đeo kính cận, tuổi trạc ba mươi. Vừa rồi Sa nghe hắn nói “cẩn thận” nên chắc chắn không thể là người Trung Quốc hay Nhật Bản. Nhận ra đồng hương, Sa vui vẻ dùng tiếng Việt để cảm ơn.
Người nọ mỉm cười và nói:
“Cậu cũng là người Việt Nam? Không cần cảm ơn. Lúc nãy thấy cậu thất thần đi từ hướng kia, sắc mặt không được tốt. Linh cảm khiến tôi đi theo. May mà kịp lúc kéo cậu lại, nếu không thì thật không biết chuyện gì sẽ xảy ra.”
Sa cảm thấy xấu hổ vì bộ dạng thảm hại của mình bị người khác bắt gặp, cậu mỉm cười nói:
“Tôi đúng là bất cẩn, thật phiền anh quá!”
Người nọ xua tay:
“Không phiền, không phiền. Coi như có duyên gặp gỡ. Tôi tên Vĩ. Còn cậu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp