Tiếng Vĩ Cầm Trong Đêm Giông Bão

Chương 11: Dấu ấn nụ hôn


1 tuần

trướctiếp

Ngày hôm đó, Tùng Quân được mời chơi vài bản nhạc trong tiệc cưới. Tất cả mọi người đều vui, Đình Bách và vợ rạng ngời hạnh phúc trong màu áo cưới, nhưng trong lòng anh thì trống rỗng. Suốt bữa tiệc hôm ấy, anh không rời mắt khỏi Sa dù chỉ một phút. Hai người gần nhau đến độ chỉ cần đưa tay ra là đã chạm được vào nhau, nhưng không ai nói với ai một lời nào.
Khi buổi tiệc sắp tàn, mọi người cùng nhau hăng say khiêu vũ. Trong không khí hỗn loạn ấy, chỉ một phút lơ là của anh, Sa lại biến mất không một dấu vết. Giống như ngày mưa hôm đó, Tùng Quân vội vàng đi tìm Sa, vừa chạy vừa gọi tên cậu, như thể nếu không gọi thật to, cậu sẽ vĩnh viễn đi mất, không còn quay trở lại nữa. 
Chạy mãi, chạy mãi, đến khi nhìn lại, Tùng Quân đã thấy mình đứng ở bãi biển. Tâm trí rối bời, anh vò đầu bứt tai, vô vọng tìm kiếm xung quanh. Phải chăng Sa đang quẩn quanh đâu đó gần đây, một mình trong bóng đêm lạnh lẽo, hai mắt nhòa lệ cùng với trái tim tan vỡ? Nghĩ tới đây, lòng anh đau nhói, rồi vỡ tan thành nỗi sợ hãi. Nỗi sợ như thắt chặt con tim, toàn thân phát run khi tưởng tượng đến viễn cảnh tồi tệ nhất. Sa có thể ở đâu trước trời biển mênh mông rộng lớn này? Anh hoảng loạn nhìn về phía mặt biển đen ngòm cuộn trào sóng dữ. Bất chấp tất cả, anh vừa chạy về phía biển vừa hét to: 

“Sa!!!” 

Bỗng, một giọng nói quen thuộc lọt vào tai anh. Giọng nói ấm áp xen lẫn trách móc mà anh đã khao khát được nghe suốt hai tuần nay: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp