Thành Nam mơ màng mở mắt ra, vừa lúc nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, quen thuộc đến đáng ghét!
Vĩnh Tân vuốt nhẹ mái tóc anh, dịu dàng nói:
“Em đừng vội mắng anh. Chỉ vì anh rất nhớ em, muốn gần em thêm một chút thôi.”
Thành Nam lườm hắn một cái, không nói không rằng chống tay ngồi dậy. Vĩnh Tân thấy anh muốn bỏ đi, vội vàng ngăn lại.
“Thả tôi ra!” Anh vùng tay khỏi hắn.
“Em đừng đi! Ở lại bên anh.” Vĩnh Tân vẫn lì lợm níu kéo.
“Anh nằm mơ?” Thành Nam hừ lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT