Rời Xa Em Là Bão Tố

Chương 18: Cái bẫy


1 tuần

trướctiếp

Thoắt cái lại đến cuối tuần. Như đã hẹn trước, Thành Chương ghé nhà đón Thành Dương đi chơi rồi về thăm ông bà nội. Ở nhà chỉ có một mình, Thành Nam lại lao vào việc công ty cho tới hết ngày. Tối đến, Thành Chương gọi điện xin phép cho Thành Dương ngủ lại nhà hắn qua đêm. Trong lòng Thành Nam bỗng nhiên trống rỗng như sắp mất đi điều gì đó quan trọng. Thành Chương thật là tài, chỉ một ngày thôi mà đã khiến Thành Dương thích hắn, không những thế mà còn chịu ở lại qua đêm. Ngày Thành Dương rời vòng tay của anh về với ba ruột chắc không còn xa nữa.
Thành Nam tự an ủi rằng bên cạnh còn có Vĩnh Tân nhưng rốt cuộc vẫn thấy không cân bằng. Hai người bọn họ vốn là hai cá thể. Từ khi Vĩnh Tân và Thành Dương bước vào cuộc đời anh, không biết bắt đầu tự bao giờ, thiếu người này hay vắng người kia đã là một chuyện khó có thế chấp nhận.
Trời dần về khuya, Thành Nam bỗng dưng thấy nhớ Vĩnh Tân. Tối nào hắn cũng gọi video cho anh rồi mới chịu đi ngủ, nhưng hôm nay tới gần mười giờ đêm mà vẫn chưa thấy động tĩnh. Thế là anh không chịu được cầm điện thoại gọi cho hắn. Không ai bắt máy. Bức bối vô cùng, anh lăn qua lăn lại mãi nhưng không thể ngủ. Tâm trạng khó chịu, anh quyết định không ngủ nữa, ngồi dậy thay một bộ quần áo đơn giản, áo thun trắng, quần jean rồi bước ra khỏi nhà. 
Thành Nam đi đến quán bar quen thuộc gần nhà, định bụng uống một ít thức uống có cồn cho dễ ngủ. Đã lâu anh không bước chân vào nơi này. Nói là quen thuộc nhưng anh chưa bao giờ uống rượu ở đây. Lần cuối cùng anh ghé có lẽ là mấy năm về trước, khi Thành Chương bị thất tình lần thứ n. Mỗi lần hắn chia tay một người thì đều mò đến đây uống đến say bí tỉ, lúc nào anh cũng là người lôi cổ hắn về. 
Đứng ngập ngừng trước cửa quán một hồi lâu, cuối cùng Thành Nam cũng bước vào. Ánh đèn mờ đủ màu sắc quay tròn làm anh nhất thời loá mắt. Tiếng nhạc xập xình dẫn bước anh đi đến quầy bar gần đó. Anh ngồi xuống chiếc ghế cao cao, mắt tìm kiếm bartender rồi thoáng nở một nụ cười xã giao:
“Pha cho tôi loại rượu mạnh nhất.”
Vài phút sau, thức uống anh yêu cầu đã ở trên bàn. Thành Nam lịch sự cảm ơn rồi cầm lấy ly rượu loang loáng chất lỏng đỏ thẫm nhấp một ngụm. Anh khẽ nhăn mặt, nghĩ thầm. Loại rượu mạnh nhất hoá ra chỉ có vậy, nhạt nhẽo vô vị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp