Về đến nhà , cậu đặt thuốc hạ sốt, đồ ăn cho mèo trên mạng ship mang tận nhà cậu biết bản thân rất yếu, dầm mưa khá lâu sẽ đỗ bệnh, cậu lau khô mèo con, có lẽ khá mệt nên còn mèo ngủ mất rồi,cậu cho mèo con vào khăn ấm , rồi xoay người tìm đồ rồi cậu đi tắm kẻo cảm lạnh..
[……]
Lâm thành ở bên này đang trong CLB tư nhân, đang nói chuyện với Cố tổng khoảng 40-50 tuổi .:
“Cố tổng mời mời ngài ,mời ngài vào, haha, có lẽ ngài cũng biết rồi đấy , hôm nay tôi sẽ giới thiệu cho ngài một chàng diễn viên m8”
Lâm Thành cười xoay tay, mặt nở nụ cười tiếp đón tiếp :
“ Cậu ta ngây thơ, trắng trẻo, đặc biệt là… ngài có biết không..”?
Cố tổng nữa nghi nửa ngờ “ làm sao?”
Lâm Thành cười híp mắt : “ ngài ngồi đây, để tôi nói cho ngài biết, cậu ta..ờm có hai có ti rất hồng, rất đẹp, da lại rất trắng”
“Đảm bảo ngài phải chết mê chết mệt đấy ạ”
“Cậu ta thơm mùi sữa nữa đấy, nhan sắc rất đẹp, y hệt con lai vậy, chuẩn gu ngài đang tìm luôn ạ ” Lâm Thành vừa nói vừa xoa tay , cười không ngậm được mồm nói tiếp:
“Chỉ cần ngài…ờm nâng đỡ bọn tôi là được”
Cố tổng nghe được miêu tả, mặt mày đỏ hết lên mặt, lấy ra một sấp tiền
“Tiền đặt cọc, tối nay hẹn gặp cậu ta ở đây, tôi bây giờ cũng muốn uống sữa a~”, Trong đầu đang suy nghĩ đến dáng vẻ khóc lóc dưới thân mình cũng đủ cứng rồi
“Vâng vâng ngài” Vừa cười vừa nhặt tiền
Lâm Thành lấy điện thoại cho Cố tổng xem , một hình ảnh thiếu niên chang vạng 22 tuổi, đang tạo dáng poster, da thịt đầy đủ, trắng trẻo, làm người ta xao xuyến đặc biệt là đôi mắt màu Lục bảo , tóc trắng xoăn nhẹ giống con lai thật ..
Cố tổng xem,liền hiểu ý, ném ra hai sấp tiền :
“Tôi muốn cậu ta mặc đồ hầu gái đến gặp tôi vào tối nay”
Lâm Thành hiểu ý và cười toe toét
“ Vâng vâng , tôi đi chuẩn bị đây ạ ”
[…..]
"Vũ Vũ à?"
Lục Kiều tắm xong đi ra thấy Vũ Vũ vẫn nằm đó, cậu chuẩn bị lau người cho ẻm , thì nghe tiếng chuông, chắc là người giao hàng tới, cậu đeo kính râm và đeo khấu trang, ra lấy hàng:
Người giao hàng tưởng cậu bị thần kinh^^ ở trong nhà mà còn đeo kính đeo khẩu trang?
Lục Kiều biết, lỡ như người giao hàng này là antifan thì mệt ,gặp cậu đang ở nhà một mình nữa nên cận trọng thì tốt hơn!
Lấy hàng xong cậu lấy cái khay cho mèo con ăn thì nhân được cuộc điện thoại từ Lâm Thành quản lý của cậu, cậu nhìn lại giờ đã tới giờ đâu?
“Tôi đếch quan tâm đấy, làm gì được nào?” Cậu vừa lấy đồ ăn cho mèo vừa giơ ngón giữa tặng cho quản lý thối đó.
“Chẳng phải thằng cha đó dụ Lục Kiều tặng một đánh vào minh tinh kia à?”
“Suýt mất cả mạng mà còn bày đặt nói tìm người nâng đỡ??”
“Thằng cha già bệnh hoạn”
Cậu bật chế độ im lặng, rồi ném điện thoại sang chỗ khác, cho mèo nhỏ ăn …
[……]
Bên này, Phong Nhiên đang bơi lội thì quản gia gõ cửa và cầm trên tay là tài liệu của Lục Kiều từ A→Z :
“Cậu chủ , là diễn viên biến thái ạ!”
“Biến thái?"
Phong Nhiên cau mày , nhìn quản gia đang cúi đầu, cậu ngoi lên bám vào vịn , khó chịu nói
“ Cậu ta ?”
“Vâng”
“Để tài liệu lên bàn làm việc”
Phong Nhiên mặc áo choàng tắm , uống bia nói:
“Tối nay tôi đến ClB tư nhân một chuyến,gặp đối tác bên Mỹ”
“Cậu ta thì khỏi điều tra đi” nói đến đây, Phong Nhiên tặc lưỡi vẻ mặt chán ghét:
“Cử người bám theo cậu ta, chụp ảnh cậu ta lăn lộn đi”
Quản gia bình tĩnh , gật đầu rồi rời đi
Cậu uống bia , suy nghĩ đến hình ảnh đeo bám chết tiệt kia cũng đủ kinh tởm rồi, cậu bóp mạnh vào lon bia
“Ha, hết người cha lại đến ông nội”
Cậu đảo mắt , vẻ mặt chán ghét đến tận cổ, suy nghĩ đến Lục Kiều trước đây hay đeo bám , nói mấy lời quyến rũ , buồn nôn đến phát tởm
“Chết tiệt”
Phong Nhiên vuốt tóc, cầm điện thoại gọi điện cho ông nội, trách móc việc liên hôn:
“Ông nội,con nghĩ việc liên hôn này nên gỡ bỏ thay vào đó là đền bù tiền…” Phong Nhiên chưa kịp nói xong bên phía đầu dây bên kia trả lời rõ nặng…
“Không được!!”
“Con đừng quên Dương Gia ngày xưa vật vã trong đau khổ, phải xin tiền và hứa sẽ gã con cho cậu bé kia”
“Cậu bé kia?” Phong Nhiên nắm chặt tay thành nấm đấm , cau có mặt mày , ông nội nói tiếp..
“Không có Lục Gia hỗ trợ thì không có Dương Gia bây giờ, chỉ cần ba năm thôi, lúc đó có thể hủy hôn ”
“Phải liên hôn!”
Phong Nhiên nghe ba năm có thể hủy hôn thì bình tĩnh lại, xoa thái dương :
Chả trách ông nội và người bạn thân thiết của ông nội Lục Kiều, lúc xưa vì ông nội Dương Gia gặp trắc trở nên Lục Gia đã bỏ số tiền rất lớn để mua lại công ty và đầu tư vào công ty đó .Vậy nên ông nội Dương Gia hứa sẽ gả người cháu đầu tiên cho Lục Gia là con út.[Con đầu×Con út]
“Hai năm con sẽ suy nghĩ lại”
“Hai năm thì hai năm, nhưng không được làm cậu bé kia nguy hiểm , cậu bé đó là cháu ruột của Lục Gia , con cần phải bảo bệ cậu bé ấy”
“Cậu bé ấy??” Phong Nhiên nãy giờ nghe cậu bé ấy mà phát tởm, mặt mày nhăn nhó, xoa huyệt thái dương
“Được rồi ạ , con sẽ bảo vệ cậu ta”
Nói xong thì tắt điện thoại, không để cho ông nội nói là tại sao lại kêu “ cậu ta”, nghĩ thôi đủ tởm rồi..
[…….]
Bên này, Lục Kiều hắt xì liên tục, ngồi tròn vo đắp trăn trên sofa đọc lời thoại nhân vật, cậu nắm chặt giấy , nghiến răng nghiến lợi, nhăn mặt mày …
“Khốn khiếp…”
[Vài Phút Trước…..]
Lục Kiều cho mèo ăn xong ngồi trên sofa suy nghĩ đến sáng nay bị cướp vai diễn cậu tức giận,cau mày nghĩ đến bản thân bị xem thường nên gọi cho đạo diễn tác phẩm Lê Ngọc…
•“Alo?”
“ Tôi Lục Kiều đây, Thưa Cô” hai chữ cuối cậu nhấn mạnh rõ sự bất mãm,bản thân chưa trả lời đã cúp máy.., cậu đảo mắt trắng :
“Tôi chưa nói là tôi sẽ nhường vai diễn đó đâu thưa cô ạ!”
Chữ thêm phần cuối cậu cố ý nhấn mạnh chữa “ ạ " tỏ vẻ sự khinh bỉ nhưng đúng là Lê Ngọc lớn hơn cậu một tuổi , nên không thể bắt bẻ được..