Cậu ngồi suy nghĩ rất lâu, cậu biết Lục Kiều này có rất nhiều năng khiếu, kiếp trước cậu khi trở thành diễn viên thì cậu đã từng làm ca sĩ và làm livestream bán hàng và chơi game tích đủ tiền mới mua được căn biệt thự cũng không quá to hay nhỏ nhưng rất đẹp ..
“ Hay là khỏi làm diễn viên nữa?, nhưng mà trên giấy từ thì chưa hết hạn hợp đồng,mà bây giờ không đủ tiền để đền bù..cmn trời ạ ”
“ Làm diễn viên thì được đấy nhưng mà có triệu anti như vậy thì có hơi, lỡ như giống kiếp trước bị tạt axit thì làm sao?”
Cậu vuốt tóc, lưng dựa vào sofa nhìn lên trần nhà , chậc…-_- “hay là cố hết thời gian rồi không làm diễn viên nữa?”, dù sao bây giờ cậu cũng sợ làm diễn viên rồi, sợ bản thân lại bị tạt axit nữa!
Haizzz~
Cậu ôm mặt ngửa lên , giờ này 6-7h , cậu đi tắm cái đã, rồi lên xem nhân vật cậu đóng là nhân cật như thế nào….
Cậu có thói quen trước khi đóng vai nhân vật nào đó thì phải tìm hiểu rất kỹ cốt truyện và diễn phải có biểu cảm như nào vậy thì khi nhập vai thì biết được cảm xúc của nhân vật đó ra sao, đó là lý do dù không làm vai chính nhưng cậu lại thành công ký hợp đồng trăm vạn ở kiếp trước..
Giờ nghĩ lại thấy hơi mất mát,ngày mai phải đi xem có vai của mình không, không có thì mình sẽ đi làm thêm, sắp xếp thời gian để về Lục Gia một chuyến . …
'….' Chuyển Cảnh
Một người đàn ông mặc vest đen cao cấp, ngồi trong rolls royce cullinan đen, ,được vệ sĩ hộ tống, bước xuống trước là giày da đen đắt tiền:
“Mừng cậu chủ về nhà”
Phong Nhiên nhìn quản gia cúi đầu không mở mắt vẻ mặt bình thản, cậu nói:
“Tôi không có thời gian về đây để nghe lời đó.”
“ Về đây để hủy hôn ”
“ Điều tra cậu ta đi”
Quản gia gật đầu , xoay người gọi điện cấp dưới của Phong Nhiên sai người đi điều tra Lục Kiều. ..
Cậu nhanh chóng vào 'biệt thư trắng' có hai bên người hầu xếp hàng dài , cậu cau mày nhìn không nói , trong lòng cậu khó chịu, vừa ở mỹ về không gì đã thấy khó chịu rồi, cậu nghĩ:
“Chậc, theo dõi tôi bằng thả mấy con bọ này à?”
Cậu biết trong số người hầu này làm việc phụ, theo dõi nhất cử nhất động của anh là chính, anh biết nhưng không vạch trần , anh trừng mắt về bọn người hầu như là lời cảnh cáo rồi xoay đi , anh biết bọn người đó do cha anh thuê người theo dõi anh:
“Ông ta lăn lộn trong xã hội này nhiều nhỉ?thuê thì phải thuê cao thủ chứ , chậc”
Cậu hừ lạnh,nhỏ giọng nói:
“Ngu xuẩn ”
……….
Lúc này Lục Kiều tắm ra, cậu lau tóc một hồi chú ý tệp gim ở dưới đất, ở trên giường thì chất đống đống tệp , giường cũng khá rộng nhưng mấy cuốn tài liệu, tệp xếp đầy trên giường, trông bừa bộn..
“Xem ra thì cậu cũng biết diễn đi ^^”
Cậu cười nhẹ, cậu biết Lục Kiều có năng khiếu diễn lắm nhưng chỉ là rơi vào quản lý khốn khiếp thôi, cậu vừa lau tóc vừa cầm tệp lên thấy được vai diễn của bản thân,xem lịch trình thì thấy 2 ngày nữa mới diễn vai này, cậu thấy cũng được , mới xuyên qua đây nên khá mệt mỏi lẫn thể xác và tinh thần.Cậu sắp xếp tài liệu gọn gàng rồi nằm dài trên giường với bộ đồ ngủ dễ chịu..
“Ngày mai liệu mình có bị người tấn công không ?”
Cậu cầm điện thoại thì không có bạn bè hay ai hết, thấy số của gia đình như Bà nội,Cha thì lâu lâu, và mấy fan thân thiết thôi, mấy fan này không biết làm fan của Lục Kiều làm gì , haizzz
Cậu xem tài khoản thấy ít fan lắm, cậu cảm thán về Lục Kiều này rồi đó là một minh tinh đẹp trai vậy mà lại bị ghét, haizz, cậu không quan tâm nhiều, vì tóc ướt nên cậu không ngủ được, cậu đi đến bên lang cang tầng hai , đứng ở đó ngắm trăng, gió thổi nhẹ se lạnh , trăng đêm nay rất sáng ,gió thôi phe phẩy mái tóc trắng của cậu , anh mắt cậu nhìn trăng đầu óc trống rỗng, rồi nói:
“Xuyên qua đây cũng không có mẹ nhỉ?” Cậu cười nhẹ với ánh trăng đó, nhà của cậu có mảnh đất không đến nổi nhiều nhưng trồng cây, cậu nhìn xuống đất có rất nhiều cây xanh, cậu quyết định ngày mai rảnh đi tỉa lá để vừa đẹp, ra ngoài mua ít hạt giống nho để trồng, cậu rất thích nho, nên cậu quyết định trồng nho bằng vườn của mình..
Cậu thấy chán quá , nên xuống phòng khách xem tivi, cậu xem tủ lạnh còn gì không thì thấy trai nước ngọt và bia cậu quyết định uống nước ngọt nhưng tay cậu cầm lon bia..
“ Không được đâu Lục Kiều à mày phải biết suy nghĩ cho bản thân chứ”
“Bình tĩnh đi tay, mày..”
…
Oa~ quá đã~~~~
"Hì hì, ưm, mình uống bao nhiêu lon rồi?"
“1,2,3,2,4,5,3,6”
[*Lời tác giả: Chỉ có 4 lon thôi nhé!]
“ oa tửu lượng nhiều thật đấy , 6 lon luôn, umm”
Cậu mở mắt ra không nổi,tầm nhìn cũng mời đi, thấy các đồ nội thất đều có 2 cái
“Wow, nhà mình đồ ghê ? Mà mình dọn hết rồi mà ..ưm??”
_Cậu ngã xuống sofa ngủ luôn.._
Chíp Chíp , tiếng hót của chim, ánh nắng chiếu vào đến phòng khách , cậu mở mắt ra thì cậu nằm trên sofa,cậu lục điện thoại xem mấy giờ rồi thì thấy 8-9h rồi.
“ Ha , mình không muốn đến đó đâu,mệt thật ấy"
"Nghĩ lại thì mình cô đơn thật”
Buổi sáng trong căn phòng khách yên ắng, cậu cảm thấy lạc lõng với xã hội này lắm,cậu ngồi dậy nhìn xung quanh phòng rồi nhìn bốn lon bia trước mặt , nước mắt cậu sắp rơi rồi ,cậu khẽ nói:
“Biết trước khi xuyên đến đây cậu không cho Giản Anh vào nhà để đọc tiểu thuyết rồi , thì bây giờ chết ở âm phủ rồi”..
“Càng nghĩ càng thấy cay thật” cậu nắm tóc căm phẫn nghĩ đến Giản Anh ở thế giới đó một thời gian sau lại trở thành bình thường rồi vẫn hát đấy thôi aaa
“ clm, Giản Anh, chết cmn điii!!!”
“Ca sĩ j chứ , không ngờ lại đọc tiểu thuyết cho mình nghe,rồi mình là người xuyên vào pháo hôi"
“Công bằng đâu? Lý lẽ đâu?tự do đâu?đây là đâu?”
“Sao nhất thiết là nhân vật pháo hôi này!!!!!!”
Haizzzz~~
“Đánh răng cái đã biết mình xuyên không như vậy thì mình bóp chết bà tác giả rồi a”
…………___ Truyện Bên Lề
Thế giới hiện đại, tại nhà tác giả:
HẮT XÌ!!
“ Hửm, hình ai đó nói xấu mình thì phải, cho Lục Kiều mất vai diễn ,Bà nội đỗ bệnh vậy”
Lục Kiều:"????"I'M FINE:)