Tô Tịch giận dữ đập tay xuống bàn quát:
“Chuyện xuyên đến đây không phải lỗi do cậu, là lỗi của tớ, tớ không biết sớm hơn, nếu như cậu không kể cho tớ bà ta có vết sẹo thì tớ cũng không biết bà ta là ai đâu”
“Cậu có coi tớ là bạn không? Cậu bỏ cái tính đó đi, nếu như vậu muốn lạnh lùng hay ít nói thì cậu làm luôn đi, đừng có mặt lạnh lòng yếu như vậy, đây chính là điểm yếu duy nhất của cậu đấy?”
“Cậu buông bỏ quá khứ đó đi”
“Còn chuyện nữa , khối tài sản đó trước khi xuyên qua tớ đã nói với cảnh sát rồi, chắc chắn là bà ta bị bắt, sao chuyện gì cũng là lỗi của cậu vậy?”
“Bà ta từng giết cậu đấy, bà ta ông ta đừng đánh cậu sắp chết đi sống lại mà bây giờ nói là báo hiếu? Cậu nghĩ gì vậy hả?, tiền đó , biệt thự đó, đất đó là của cậu, không phải của bà ta, cậu đã cố gắng lắm mới có được những thứ sang trọng đó, tớ chúc cậu còn không hết!”
“Bây giờ cậu nói tài sản đó để báo hiếu cậu coi tôi dễ dụ lắm hả? Lâu lâu cậu binh bà ta tớ đã cảm thấy khó chịu rồi, bây giờ cậu có thành tựu bà ta ông ta nổi lòng tham lên hại chết cậu mà cậu còn nói là báo hiếu à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play