Ở sân bay Vân Nam, cậu xem thì cậu phải thêm hai ba chuyến xe nữa thì mới đến , cậu khóc ròng trong lòng, cậu đi một chuyến xe thôi , rồi còn lại đi xe buýt cho đỡ tốn tiền, cậu cầm điện thoại xem bản thân còn bao nhiêu, rồi tính và sắp xếp thời gian:
“Không sao đâu Lục Kiều cố lên, đâu phải mình mày khổ đâu còn những người khác khổ hơn cả mình mà vẫn lạc quan đấy thôi”
“Cuộc sống mà , ai cũng phải khó khăn mà huống chi bây giờ cậu là ..ờm, à xe đến rồi!! ”
Lục Kiều nói đến đó thì ngưng Lục Kiều định nói bản thân là diễn viên mà thì chợt nhận ra bản thân mình bị ghét, lượng antifan khủng, rồi thành lập nhóm chữi cậu trên đấy, bên phía công ty cũng không giải quyết, antifan đó mà biết gặp cậu ở đây thì thế nào cũng đuổi rồi chữi , kêu cút khỏi giới giải trí
Cậu ngồi lên taxi , đi đến chạm xe buýt, bến trạm này cũng khá xa cỡ hai mươi mấy phút là tới, cậu ngồi trên xe , cậu nhìn tài xế , rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, bây giờ là gần đến lễ hội Mùa Xuân,là Tết Nguyên Đán có rất nhiều hoa , hoa rơi khắp đường , cậu chống cằm nhìn ra ngoài..
Gió nhẹ nhè nhẹ , hoa rơi đầy đường các xe qua lại cánh hoa rơi lung tung, nhất là hoa anh đào gió thổi làm hoa bay theo gió, nắng nhẹ vào buổi sớm, nếu như còn đi học đây là thời gian đẹp nhất của tuổi thanh xuân của mỗi người…
Lục Kiều đội nón đeo khẩu trang, đeo luôn kính râm, mang balo nhỏ, cậu mặc đồ có thể nói đó là áo sơ mi trắng, quần dài đen , áo khoác da kiểu Hàn, Lục Kiều chỉ ở đó vài tiếng rồi về nên không mang nhiều đồ..
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT