Có thấy mèo nhà tôi đâu không?

Chương 22: Nghỉ một lát đã


1 tuần

trướctiếp

Bốn phía đều tối đen như mực. Mặc dù Nhan Ký Vân có thể nhìn thấy vào ban đêm, nhưng ở chỗ này khó lắm mới thấy rõ mặt đất, trước mặt có ba lối đi. 
Không biết Văn Nam Tinh đã giẫm trúng cái gì, sau khi rơi xuống thì không còn nghe thấy gì nữa, không biết còn sống hay đã chết. 
Chu Dĩnh và Trình Lệ sợ bị người vừa tiến vào trong phòng số tám phát hiện nên vẫn không nói chuyện. Thẳng cho đến khi mấy cô nghe được giọng Văn Nam Tinh mơ hồ nhắc nhở “có cơ quan” mới bắt đầu giao lưu. 
Văn Nam Tinh không sao, mọi người thở phào nhẹ nhõm, không cần phải cứu cậu ta. 
Chu Dĩnh và Trình Lệ mỗi người cầm một cái đèn pin, Nhan Ký Vân cảm thấy bản thân đã tiết kiệm được một ít tích phân. 
Chu Dĩnh ngó nghiêng, hạ giọng nói: “Văn Nam Tinh, cậu đang ở đâu?” 
Mấy cô đợi vài giây cũng không thấy Văn Nam Tinh đáp lại. Nhưng cậu ta đã nhắc nhở họ, chứng tỏ rơi xuống cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp