"Tôi là ai, chắc hẳn Dương tiên sinh đã tra được rất rõ ràng." Diệp Thâm vô lực nói: "Ngược lại là Dương tiên sinh làm như vậy, là có ý gì?"
Anh hiện tại xác thực rất vô lực, thuốc này không có tác dụng nhanh, hình như là đợi đến lúc bữa tối chấm dứt mới phát tác, bằng không thì anh cũng sẽ không trúng độc sâu như vậy.
Hơn nữa tác dụng thật sự rất mạnh, anh cảm giác chỗ kia muốn nổ tung.
Bất quá, cẩn thận cảm giác, trong thân thể giống như có chút mát lạnh chậm rãi từ trong đan điền chảy ra, chạy khắp toàn thân, làm cho sức lực của anh từng chút một khôi phục.
Hơn nữa hạt giống giấu ở trong tóc, cũng làm cho đại não đang choáng váng của anh rất nhanh đã thanh tỉnh.
"Anh là Tô Hằng, thân phận ngược lại rất rõ ràng, nhưng quá rõ ràng, quá minh bạch, tôi tra một lần đã ra hết rồi, quá dễ dàng lại làm cho tôi không thể tin được." Dương Lập Dân cười ha hả nói.
"Hơn nữa anh lại có tính kháng thuốc rất mạnh, cũng không phải người bình thường có thể có đấy." Ông ta nói ra: "Người trúng loại thuốc này, không thể chịu được 3 phút đồng hồ, hiện tại sớm nên. . ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play