"Năm trước, tôi cùng Diệp Thâm công tác cùng một nơi, các người cũng biết a?" Hạ Lan Lan tự mình nói.
Chuyện này mọi người thật đúng là biết, bất quá hai người chỉ là cùng một khu mà thôi, bình thường một người ở trong đội, một người ở bệnh viện, căn bản không có cơ hội gặp mặt, bọn hắn cũng không có để ý.
"Đó là các ngươi không biết, chúng tôi thường xuyên gặp mặt riêng tư.” Hạ Lan Lan thẹn thùng nói: "Anh ấy luôn đi tìm tôi sau khi nhiệm vụ chấm dứt, bằng không thì đứa bé ở đâu ra ~ "
Tất cả mọi người đều không tin.
"Diệp Thâm nhà tôi không phải là loại người như vậy!" Miêu Lan Chi lớn tiếng nói: "Cô đừng có ở đây nói hươu nói vượn! Tùy tiện ôm đứa bé liền nói là của Diệp gia chúng tôi, có phải là trông thấy người khác thành công rồi, cô cho rằng mình cũng làm được rồi hả?"
Bà đột nhiên cảm thấy lúc trước đã để cho Khâu Mai vào cửa quá qua loa rồi, xem đi, có người học theo rồi!
Hạ Lan Lan lại muốn nói chuyện, đứa bé trong tã lót đột nhiên khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play