Văn Tịnh sờ sờ mặt của mình, dường như có thể cảm giác được những hạt mụn lớn gồ ghề dưới tay, lúc trước cô ta còn cho rằng khuôn mặt mình đã bị huỷ.
Kết quả rượu thuốc vừa uống vài ngày, đã khỏi hoàn toàn rồi.
Tuy cô ta vô cùng chán ghét Hoa Chiêu, nhưng cô ta vẫn phải thừa nhận, cùng Hoa Chiêu so khả năng chữa bệnh, Đỗ Hãn Lương quả thực tự tìm đường chết.
"Rượu thuốc của Diệp gia? Tôi đương nhiên nghe qua, thực sự có tác dụng như vậy?" Đỗ Hãn Lương nghi ngờ nói.
Rượu thuốc của Diệp gia cũng bị thổi lên trời, đương nhiên chỉ giới hạn ở bên trong cái vòng nhỏ hẹp này. Hơn nữa gần đây cũng không lan truyền nữa, hơn mấy tháng trước đã có chút yên lặng.
Đỗ gia trở về, chính là trong giai đoạn yên lặng này, cho nên bọn hắn cho rằng rượu thuốc Diệp gia cũng chỉ như vậy, hiện tại mọi người phát hiện bị gạt, quá xấu hổ mà nói ra thôi.
Bọn hắn thật không đem cái rượu thuốc kia coi vào đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play