Diệp Mậu im lặng mà nhìn Hoa Chiêu, con bé đang nghĩ gì? Ông đeo kính mắt lên xem!
"Con muốn mua đồ sứ cùng thư họa? Nghĩ sao lại muốn mua những vật này?" Diệp Mậu hỏi.
"Thời buổi loạn lạc của đồ cổ và vàng đã qua." Hoa Chiêu nói ra: "Con cảm thấy được loạn lạc đã xong, thời đại hưng thịnh cũng sắp đến, di sản văn hóa như một nguồn tài nguyên không thể tái tạo, tương lai nhất định có thể tăng tỉ giá đồng bạc, cho dù không tăng tỉ giá đồng bạc, tối thiểu cũng bảo đảm giá trị tiền gửi, hiện tại giá tiền, thật giống như giá cải trắng vậy…Cho nên con muốn đầu tư, cũng muốn lưu giữ cho hậu thế ít đồ cổ truyền xuống."
Mỗi câu Hoa Chiêu nói đều như nói ra những lời trong lòng của Diệp Mậu.
Ông cũng hiểu được thời đại hưng thịnh sắp tới rồi.
Ông cũng biết giá trị của các cổ vật văn hóa, ông không phải xuất thân từ cỏ dại.
Ông cũng muốn để lạị thứ gì đó cho thế hệ mai sau, nếu không hồi đó ông đã không liều mình cất giấu đồ đạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT