Hoa Tiểu Ngọc mặc kệ bà ta có đập cửa như thế nào cũng không mở.
Những lời bên ngoài..., cô ta mở cửa sổ ra, đều nghe được rõ ràng.
Hoa Chiêu chết tiệt! Đã nói là giữ bí mật cho cô ta rồi đấy! Bảo vệ cái con khỉ! Tất cả mọi người đều đã biết!
Hoa Chiêu thật sự không nghĩ tới điểm này, làm chuyện này, ai có thể che giấu hết được? Động tĩnh to đến vậy cũng đã bị hàng xóm biết rồi.
Hơn nữa cô chỉ cam đoan có thể làm cho mọi người im lặng, việc này sẽ không chính thức bị truyền đi, lúc đó mới gọi là mọi người đều biết. Về phần miệng lưỡi hàng xóm, cô bịt lại không nổi.
Cô cũng đã quên hoàn cảnh lúc này, tầm này quan hệ hàng xóm láng giềng xem như thân mật, hơn nữa không có bí mật, một người hàng xóm đã biết, một đại tạp viện sẽ biết, một đầu phố nhỏ sẽ biết, phố nhỏ bên cạnh cũng sẽ biết, sau đó tiếp tục lan rộng ra bên ngoài…
Cũng không phải giống như mấy chục năm về sau, hàng xóm ở cửa đối diện nhau sống với nhau mấy năm cũng không biết người ta tên gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT