"Trước khi chuyện hạt hướng dương chúng ta đã nói rồi, mấy trăm cân kia của con, theo như 1 đồng 1 cân nguyên liệu bán cho mẹ, mẹ đã chiếm lợi của con rồi." Trở lại trong phòng, Trương Quế Lan ở trước mắt mọi người đối mặt Hoa Chiêu nói: "Nhưng cái bắp rang này, là chủ ý của con ra đấy, nguyên liệu mẹ sẽ ra, mẹ đi bán, đến lúc đó hai ta mỗi nhà một nửa."
Bà cảm thấy kỳ thật có thể cho Hoa Chiêu thêm nữa..., cái kia chỉ là một chút tiền vốn cùng nhân lực giá trị bao nhiêu tiền ah? Ý tưởng này của Hoa Chiêu mới là đáng giá nhất. Bằng không thì bắp rang bình thường, chưa đến 5 mao một túi cũng không chắc sẽ có người mua.
Nhưng là bà cũng biết Hoa Chiêu là người như thế nào rồi, Hoa Chiêu đây là đang lôi kéo bà đi lên đấy, muốn cho Hoa Chiêu nhiều hơn con bé cũng không chịu, hai người đẩy tới đẩy đi tính toán rạch ròi quá ngược lại sẽ tổn thương tình cảm.
Dù sao một nửa kia của bà, cuối cùng cũng là cho mấy đứa nhỏ đấy. Bà cũng sẽ cùng bọn nhỏ nói rõ ràng, chị gái của chúng đóng góp nhiều nhất và phần lớn lợi nhuận kiếm được sẽ thuộc về chị gái.
Hoa Chiêu đối với việc được chia một nửa lợi nhuận cũng không có ý kiến gì: "Quyết định như vậy đi."
Cô lại nói với bốn đứa nhỏ: "Cũng giống như bán hạt hướng dương, bán được một túi vẫn là cho các em 1 mao tiền."
"Tiền này lấy từ một nửa bên mẹ." Trương Quế Lan lập tức nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT