Hoa Chiêu thấy bọn họ về sớm như vậy, đã biết rõ bọn họ hôm nay buôn bán không tồi.
"Có người tìm phiền toái không? Những người bán hàng rong khác phản ứng như thế nào?" Hoa Chiêu vẫn là quan tâm đến chuyện này nhất.
"Không có, đều rất tốt." Trương Quế Lan có chút lo lắng nói: "Chỉ có một người bán hàng rong đến mua một chén hướng dương, sau đó mấy người bọn hắn đều tụ ở một bên nói nhỏ, cũng không biết nói cái gì đó. Về sau lại có mấy người bán hàng rong đến chỗ mẹ mua rất nhiều hạt hướng dương."
"Không có việc gì, bọn hắn sẽ không làm gì đâu, chúng ta cũng không có đoạt bao nhiêu thị trường của bọn hắn." Hoa Chiêu nói ra: "Bọn hắn lại đến, mẹ hãy nói cho bọn hắn biết, nhà mình trồng được hạt hướng dương, bán xong sẽ không có nữa, chúc bọn hắn buôn may bán tốt, gặp nhiều may mắn."
Những người bán hàng rong đó không thể là những người nông dân từ quê lên thành phố kiếm thêm tiền, họ chỉ có thể là những người thất nghiệp ở thành phố chuyên làm nghề này.
Năm 1976, mặc dù không phải tất cả thanh niên có học đều trở về thành phố, nhưng tất cả những người được có biện pháp đều quay trở lại, tuy nhiên lại không có nhiều công việc thu xếp cho họ được, họ chỉ có thể ở nhà.
Một khi chính sách được nới lỏng, sẽ có nhiều người buôn bán nhỏ và hàng rong trên các con phố và ngõ hẻm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT