“Em định đến rạp chiếu phim hoặc cổng ga xe lửa rồi bán từ từ.” Hoa Chiêu nói.
Hạt hướng dương được bán ở lối vào của rạp chiếu phim, ngay cả trong sáu năm nghiêm ngặt nhất.
Người bán hàng nhỏ ngồi xổm trong góc tối bên ngoài rạp chiếu phim với một túi hạt dưa trên lưng, anh ta lấy một cái ly có thể đựng được hai lượng rượu, và bán nó bằng ly đó. Một ly khoảng một lượng rưỡi. Lúc đầu. nó có giá 5 mao một ly, và sau đó là 8 mao. Hiện tại 1 mao, về sau còn đắt hơn.
Nó đắt hơn nhiều so với giá ở cung tiêu xã.
Tuy nhiên, các cung tiêu xã không mở cửa vào buổi tối, hạt hướng dương cũng không có, chỉ cách đây một năm, việc kinh doanh ở lối vào các rạp chiếu phim hay nhà ga mới đặc biệt tốt hơn.
"Kẻ đần" bán hạt hướng dương như thế nào? Cũng là bởi vì thị trường tốt mới phất lên. Đương nhiên hắn về sau không chỉ chính mình bán lẻ, hắn còn làm nhãn hiệu, còn bán sỉ, bằng không thì lợi nhuận cũng không được 100 vạn, bằng không thì cũng sẽ không vào tù nhiều lần như vậy.
"Việc kiểm tra ở thủ đô còn gắt gao nữa không?" Hoa Chiêu hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT