"Tôi tìm phiền toái cho cô ta ở chỗ nào? Tôi chẳng qua là do mấy ngày nay không thoải mái, làm đồ ăn không ngon, anh liền trách tôi….Ô ô!" Văn Tịnh che miệng, ngồi ở trên ghế sô pha ủy khuất mà khóc.
"Anh không quan tâm thân thể của tôi thoải mái hay không, cũng chỉ vì đồ ăn làm không tốt liền oan uổng cho tôi"
"Tôi tìm cô ta phiền toái làm gì? Tôi cùng cô ta không oán không cừu đấy, tôi ghen ghét cô ta lớn lên đẹp mắt sao? Tôi ghen ghét cô ta có tiền sao? Trong mắt anh, tôi chính là loại người này sao?"
Văn Tịnh càng khóc càng lớn, còn càng ngày càng thấy có lý. Cô ta bị thuyết phục bởi chính mình rồi.
Diệp Danh chỉ là lẳng lặng mà nhìn cô, cô gái từng đơn thuần tốt bụng từ lúc nào đã biến thành cái dạng này? Có phải anh chưa bao giờ thực sự hiểu rõ cô?
Cái bộ dạng chết cũng không thừa nhận, bộ dạng càn quấy, càng lúc càng giống mẹ và chị gái mình rồi. Trước kia, anh cho rằng cô khác với bọn họ đấy.
"Hay là nói, anh cũng thấy cô ta lớn lên đẹp mắt! Anh muốn hướng về cô ta? " Văn Tịnh hô lên đòn sát thủ. Đàn ông...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play