Hoa Chiêu đang bàn bạc với Đào Lam về việc cải tạo nhà cửa, Trương Tiểu Mạch cũng đến.
Trương Quế Lan đã trở về Bằng Thành, lần này Trương Tiểu Mạch không đi theo, con trai sắp kết hôn, bà phải lo liệu, bằng không mọi chuyện đều ném cho một mình cháu gái ngoại Hoa Chiêu thì ra thể thống gì nữa?
Tuy rằng bà ở đây, kỳ thật cũng không giúp được gì, hiện tại vừa nghe Đào Lam muốn thông báo cho người Đào gia, tấm ván gỗ bà vừa nhặt lên lại "lạch cạch" một cái rơi xuống đất, liền đứng ở đó ngẩn người.
Ánh mắt Đào Lam lập tức tối sầm lại, đi qua ôm lấy bả vai của bà ấy: "Mẹ, hiện tại con đã có tiền đồ, về sau chúng ta không cần ăn cơm của người Đào gia nữa, cũng không cần nhìn sắc mặt người Đào gia nữa.”
Trương Tiểu Mạch và Đào Lam có thể nói là đã sống trong khe hở của Đào gia, lại có lời đồn nói Đào Lam khắc đã chết cha Đào, hai mẹ con bọn họ sống rất khó khăn.
"Khi còn bé ăn không đủ no sao?" Hoa Chiêu đột nhiên hỏi Đào Lam.
Đào Lam sửng sốt nói: "Cơm vẫn có thể ăn no, nền tảng kinh tế của Đào gia không tệ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play