Lưu Minh mở cửa.
Đào Lam tiến vào, nói xin lỗi với mọi người: "Thật xấu hổ, các bạn sinh viên còn nhỏ, không hiểu chuyện, kính xin các vị thứ lỗi."
Vóc người Đào Lam lớn lên coi như đẹp trai, khí chất nhã nhặn, nho nhã lễ độ, rất dễ dàng làm cho người ta có hảo cảm.
Vốn sắc mặt mấy người Từ Mai vốn đang khó chịu nhưng thấy hắn phân rõ phải trái, biểu lộ rốt cuộc cũng hòa hoãn.
Hoa Chiêu cười cười, mời hắn: "Thầy Đào, cùng ăn không?"
Đào Lam đáp lại cô bằng một cái mỉm cười: "Không được, bên ngoài nhiều sinh viên vẫn đang chờ tôi dàn xếp, để lần sau vậy."
Hắn khách khí nói vài câu rồi rời khỏi phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT