Diệp Thâm thỏa hiệp, chỉ cần gọi, hắn kỳ thực thích nghe ...“Em không được gọi khi có người ngoài, cứ gọi tên anh.” Anh thì thào.
Giọng nói này chỉ có thể được nghe bởi chính mình.
Hoa Chiêu hiểu ra, bất quá đỏ mặt liếc hắn một cái."Anh trai!..."Cô cố ý ngọt ngào kêu một tiếng, âm thanh kia giống như chiếc móng vuốt nhỏ cũng lập tức sẽ đem chính cô cào nhẹ một phát.
Diệp Thâm ánh mắt cũng lập tức trở nên càng thêm trầm xuống.
Áp lực của ánh mắt khiến cô cảm thấy mình giống như một con thỏ bị sói nhìn chằm chằm vậy ... đột nhiên cô không dám gây sự nữa, chỉ vào miệng giếng nói: "Cái giếng này sao che lại? Không thể dùng?"Diệp Thâm không nói chuyện, mà vẫn nhìn chằm chằm cô.
Nghịch ngợm như vậy, anh có nên "dạy dỗ" cô một chút không?Hoa chiêu trong nội tâm cười thầm, thật không dám náo loạn, cúi đầu nâng phiến đá thạch nặng nề lên, lộ ra miệng giếng.
Diệp Thâm thở dài, bước nhanh đi tới, một tay ôm eo cô: "Giếng này rất sâu, đừng lại gần.""Rất sâu sao?" Hoa chiêu vẫn đưa cổ đi đến bên trong quan sát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play