Khổng Ni sửng sốt một chút mà bắt đầu giãy dụa, nhưng là cô ta phát hiện mình căn bản giãy dụa không được.
Cô gái nhỏ gầy trước mặt đặt một tay lên vai cô ta, cô ta liền giống như bị quỷ áp giường nhúc nhích không được! Nửa người đều đã tê rần!Cô ta sợ đến mức đột nhiên hét lên.
Không đến tiếng thứ hai, Hoa Chiêu đã thu lại đồ và buông cô ta ra rồi.
“Đây là của tôi, tôi không muốn cho cô “mượn”.” Hoa Chiêu cất vòng cổ, nhẫn và hoa tai bằng ngọc vào trong túi.
Những thứ này tương lai giá trị mấy trăm vạn, cô làm sao có thể đưa cho cô ta? Dù là Diệp Thư xuất tiền cũng không được.
Nếu sau này Diệp Thư biết món trang sức này trị giá bao nhiêu, rồi nhớ tới việc cô ấy đã bỏ tiền ra mua bộ trang sức này cho Khổng Ni, nhất định sẽ tức ói máu mất.
Khổng Ni biết chuyện gì xảy ra rồi, lập tức trừng tròng mắt đối với cô rống: "Cô sao lại nhỏ mọn như vậy? Tôi chính là mượn tới đeo một chút, cũng không phải không trả lại cho cô! Chị dâu! Mau giúp ta lấy trở về!"Cô ta là thực ưa thích bộ đồ trang sức kia, huống chi ngày hôm qua nghe thấy Diệp Thư hỏi Diệp Phương bao nhiêu tiền rồi, 2000 đồng! Ôi trời ơi!!! Cô ta càng muốn nó!Hoa chiêu hai tay ôm ngực đứng ở nơi đó, lé mắt nhìn cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT