Người kể chuyện cố gắng kéo lại mạch câu chuyện: "Cái này Đơn Nhiêu tuy rằng đẹp đẽ vô song, nhưng tính tình quá ngông cuồng, đắc tội với quá nhiều người. Bị một kẻ hung ác không thương hoa tiếc ngọc hành hạ đến mức này, cũng chẳng có gì lạ."
Dưới đài, có người cười lớn chen vào: "Nếu ta là kẻ đó, với một mỹ nhân nũng nịu như vậy thì dù có thù sâu đến mấy cũng phải bỏ qua. Nhìn nàng nằm cạnh mình, lớn đến mấy oán hận cũng tiêu tan!"
Lời nói ấy khiến cả đám người rộ lên, cười vang đồng tình:
"Đúng đấy! Thật lãng phí một tuyệt sắc giai nhân. Nếu là ta, đã sủng ái đến chết đi sống lại rồi!"
"Đúng là đáng tiếc thật!"
Túy Sinh nghe xong liền liếc mắt, tay khẽ búng một viên hạt dưa về phía đám người kia, giọng mỉa mai: "Nếu để mấy kẻ đó chết dần mòn trong tay vưu vật kia, chắc chắn họ sẽ không còn dám nói những lời này nữa."
Tào ban chủ hắng giọng, không chút cảm xúc, nói sâu xa: "Cũng không phải dám hay không dám, mà vấn đề là họ có đủ bản lĩnh để tiêu diệt cả Hầu phủ rồi thoát thân hay không." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play