Không lâu sau, tin tức về thất bại của vụ nổ hạt nhân lan khắp căn cứ.
Triệu Quân không cố ý che giấu điều này, vì tin tức này không có lý do gì để giấu diếm. Sau một khoảng thời gian ngắn ngủi của sự sợ hãi và bối rối, mọi người lại tiếp tục lấy thức ăn ra và bắt đầu chuẩn bị bữa trưa.
Ăn xong còn phải rửa bát, sau khi rửa xong lại thu dọn một chút. Khi dọn dẹp xong, một số người chủ động đã đến trang trại trong nhà mà căn cứ vừa quy hoạch, chuẩn bị đẩy nhanh tiến độ xây dựng. Vì mùa đông bất ngờ này có thể kéo dài rất lâu, không thể ngồi không mà ăn hết lương thực dự trữ được.
Tâm trạng của Diệp Sơ vẫn còn chưa ổn định, cô tìm một góc khuất, lặng lẽ nhìn mọi người bận rộn, trong lòng suy nghĩ rằng: đây chính là đồng bào của cô — suốt hàng nghìn năm, đối đầu với thiên nhiên và chiến tranh, trải qua vô số khó khăn. Nhưng dù đối mặt với bất kỳ nghịch cảnh nào, mọi người cuối cùng vẫn không biết từ đâu tìm được dũng khí để tiếp tục sống sót.
— Cho dù đó là tận thế.
Sau bữa trưa, Diệp Sơ đi tìm hiểu tình hình. Theo lời Triệu Quân, Bộ chỉ huy tác chiến sẽ thử thả thêm một quả bom hạt nhân khổng lồ tại một thành phố khác, kết hợp với các quả đạn gây nhiễu, để thử nghiệm thêm. Nhưng điều đó không còn liên quan đến họ nữa, nhiệm vụ cuối cùng của căn cứ Bắc giờ đây chỉ là nỗ lực sinh tồn.
Chiều hôm đó, nhóm người đến từ Ích Thành đều lần lượt theo đề nghị của căn cứ, đến “Phòng phân phối nhân lực” để báo cáo. Ba của Diệp Sơ được phân vào bộ phận bảo trì máy móc, tiếp tục phát huy khả năng của một kỹ sư già; bác sĩ Vương Tuyết gia nhập đội ngũ y tế của căn cứ, còn kiến trúc sư Lâm Lôi thì đến làm việc tại trang trại trong nhà...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play