“Chúng ta đi thôi.” Thấy vết thương của Ám Nhãn Điểu đã hồi phục, Kiều Tang không muốn nán lại thêm.
Vốn dĩ cô không phải là người quá tốt bụng, chỉ là nhìn thấy Ám Nhãn Điểu bị thương lại nhớ đến Cương Bảo khi chưa khế ước cũng từng bị thương.
Dứt lời, cô quay người bước đi theo hướng đã định.
Đi được hai bước, cô bỗng nhớ ra điều gì đó, quay lại chỉ vào hướng mà đàn Ám Cát Điểu ban nãy đã bay đi, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play