Đường Tiểu Vĩ chạy một mạch đến căng-tin, nơi đó yên tĩnh lạ thường, không bật đèn.
Ánh hoàng hôn chiếu qua cửa sổ, chỉ đủ để cậu thấy mờ mờ cảnh tượng bàn ghế vốn sắp xếp ngay ngắn ở giữa căng-tin giờ đây lộn xộn, ngổn ngang dưới đất. Có vẻ như đám người bịt mặt vẫn chưa kịp gây rối trong căng-tin, nên không có mùi máu tanh, chỉ là mọi thứ rối bời.
Không khí ngập tràn mùi đặc trưng của căng-tin, càng khiến bụng đói cồn cào của Đường Tiểu Vĩ trở nên trống rỗng hơn.
"Bộp... bộp... Ai đó?" Đột nhiên, một tiếng động nhỏ từ góc căng-tin vang lên khiến Đường Tiểu Vĩ thót tim. Cậu vội xoay người lại, bắt gặp thoáng qua một bộ đồng phục xanh lá của nhân viên căng-tin.
Cậu nhẹ nhõm hẳn, miễn không phải mấy kẻ bịt mặt mang súng là được.
Đường Tiểu Vĩ nắm chặt lấy cái ná trong tay, kéo căng dây ná hết mức và nhắm mục tiêu.
Mặc dù cậu biết mình bắn không trúng, nhưng ra dáng là điều quan trọng. Đây là điều Dư ca từng dạy cho cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT