Lâm Dược luồn hai cánh tay vào tay áo, cúi đầu để anh cài cúc giúp mình. Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà cậu đột nhiên hỏi: “Nếu giờ tôi hôn anh một cái thì liệu anh có đánh tôi không?”
Trước đây mà nghe cậu nói vậy thì hẳn Cận Ngật Miên sẽ dao động đấy, nhưng bây giờ thì… Anh nhìn xoáy sâu vào mắt cậu, nói: “Em cứ thử xem.”
Lâm Dược không nhận ra sự lạnh nhạt trong ánh mắt ấy, cứ ngỡ rằng anh nói “thử xem” tức là đã đồng ý.
Trong lòng Lâm Dược ngứa ngáy: “Thử thì thử.”
Lâm Dược kéo Cận Ngật Miên đến sát giường, đẩy anh ngồi xuống. Cận Ngật Miên nhấc mí mắt nhìn lên. Lâm Dược vội giải thích: “...Anh đứng tôi không với tới!”
Cận Ngật Miên vẫn chỉ nhìn cậu, không nói gì, lúc này cậu mới phát hiện ra chút lạnh lẽo trong đó. Ừm, nói sao nhỉ, cảm giác như thể là anh có thể xử cậu ngay lập tức ấy...Đã lâu lắm rồi Lâm Dược không thấy anh lạnh lùng như vậy, bất chợt hoảng hốt. Sao cứ nhìn cậu như thể cậu đang đùa giỡn trai nhà lành thế này?
Lâm Dược nâng một chân quỳ bên người Cận Ngật Miên, một tay đặt lên vai anh: “Nói trước, tôi không giỏi chịu đánh đâu, nếu anh mà định ra tay thật thì nhẹ nhàng chút nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT