Cận Ngật Miên nhẹ nhàng rút tay ra, vừa định đứng dậy thì cảm nhận được quần áo bị vướng phải gì đó. Anh cứ tưởng Lâm Dược đang níu lấy mình, bèn thử giật lại một chút, nhưng vẫn chẳng thể gỡ ra.
Anh xốc chăn lên nhìn thoáng qua, phát hiện ra nút áo ngủ của mình và Lâm Dược bị gài chặt vào nhau, phía dưới còn thắt thành một cái nút.
Cận Ngật Miên: “??”
Lâm Dược bị kéo đến tỉnh, mở mắt ra thì thấy Cận Ngật Miên đang một tay chống giường, cúi nửa người xuống, quần áo xộc xà xộc xệch, trông như sắp nhào lên người cậu.
Lâm Dược dụi dụi đôi mắt phiếm hồng: “Mấy giờ rồi?”
"6 rưỡi." Cận Ngật Miên hỏi lại cậu: “Sao quần áo lại thế này?”
Lâm Dược lẩm bẩm: “Tôi buộc vào đấy. Tôi sợ sáng anh đi mất mà không biết nên mới buộc quần áo của chúng ta vào nhau.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT