Cận Ngật Miên cười nhẹ: “Bàn về chơi xấu thì em là giỏi nhất rồi.”
Lâm Dược nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm: “Tôi khát.”
Nghe vậy, Cận Ngật Miên bèn rót nước cho cậu, Lâm Dược uống xong rồi nhanh chóng thiếp đi.
Sau khi tắm rửa, Cận Ngật Miên lên giường. Vừa nằm xuống chưa bao lâu, Lâm Dược đã mơ mơ màng màng men theo mùi hương quen thuộc nhích lại gần.
Cận Ngật Miên thuần thục dang tay ôm cậu vào lòng, cầm điện thoại nhắn tin cho Hoắc Lương: “Thuốc vị tiến sĩ kia nghiên cứu đến đâu rồi?”
Sáng hôm sau, Hoắc Lương nhìn thời gian tin nhắn đến, rơi vào trầm tư... 3 giờ sáng? Trận này bọn họ thua rồi ư? Sao vừa mới về mà đã cần thuốc tăng cường thể lực rồi?
Lúc Lâm Dược tỉnh dậy, thấy Cận Ngật Miên vẫn còn ở nhà thì có chút ngẩn ngơ. Cận Ngật Miên bón cháo cho cậu: “Sao cứ nhìn tôi chằm chằm thế hửm?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play