Kỳ Giản ném điếu thuốc hút dở xuống đất, dí dí mũi chân dập thuốc: “Lúc tôi vừa đến Cận gia, chị Lý vẫn luôn chăm sóc tôi, cũng đâu phải cậu không biết, giờ chị ấy gặp chuyện nên nhờ tôi cầu xin cậu giúp chỉ thì có gì lạ đâu? Có phải giờ ngoài Lâm Dược ra thì ai cậu cũng nghi ngờ không? Từ lần trước ở bệnh viện là cậu đã nghi ngờ tôi rồi chứ gì?”
Cận Ngật Miên nói: “Chuyện ở bệnh viện chỉ là theo quy trình thôi. Lâm Dược là người bị hại, khi chưa thể đảm bảo an toàn cho cậu ấy, tôi sẽ không giao cậu ấy cho bất kỳ ai.”
Kỳ Giản cười khẩy: “Theo quy trình ư? Sao tôi cứ cảm thấy cậu đang chuyện bé xé ra to thế? Mới cưới có mấy ngày mà đã che chở người ta chặt chẽ thế này, không biết còn tưởng cậu thích cậu ta đấy!”
Cận Ngật Miên liếc Kỳ Giản, định nói gì đó thì Kỳ Giản cắt ngang: “Cũng phải thôi, dù sao cậu ta cũng đẹp vậy mà, nếu là tôi thì tôi cũng thích.”
Cận Ngật Miên nghiêm mặt nhìn Kỳ Giản: “Chuyện này không liên quan đến ngoại hình, và cũng chẳng liên quan đến cậu.”
Kỳ Giản nhíu mày: “Trước giờ tôi không biết cậu lại hẹp hòi thế đấy.”
Cận Ngật Miên nhắc nhở: “Đừng có lấy cậu ấy ra làm trò đùa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT