Lâm Dược vừa cười hì hì vừa nói: “Anh chửi tục mà trông vẫn đẹp trai ghê.”
Cận Ngật Miên đáp: “Còn muốn nghe tiếp hửm?”
Lâm Dược vừa cười vừa lắc đầu: “Không nghe, không nghe nữa, tôi biết tôi đẹp rồi, lợi cho anh đó, da mặt tôi mỏng lắm, đừng có khen quá.”
Bình truyền dịch đã thấy đáy, Cận Ngật Miên gọi bác sĩ tới rút kim, sau đó anh giúp cậu ấn bông vào mu bàn tay, rồi hỏi: “Có đi được không đấy?”
Lâm Dược miệng nhanh hơn não nói: “Tôi không đi nổi thì anh sẽ ôm tôi đi à?”
Cận Ngật Miên thật sự suy tính: “Cậu muốn thế à?”
Lâm Dược định nói "không cần", nhưng vừa đứng lên chân đã mềm nhũn. Cận Ngật Miên đỡ lấy cậu: “Ở đây làm gì có ai thấy đâu mà sợ mất mặt chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT