Cận Ngật Miên nói xong thì quay người vào bếp.
Lâm Dược uể oải bước đến cửa nhìn vào, Cận Ngật Miên đang đứng trước bệ bếp, anh mặc bộ đồ ở nhà, quần xám và áo vàng nhạt, trùng hợp thế nào lại rất giống màu quần áo trên người cậu.
Lâm Dược cúi xuống nhìn bản thân, càng nhìn càng thấy kỳ lạ, đang định lẻn về thay đồ thì Cận Ngật Miên bất ngờ quay đầu lại hỏi cậu: “Đứng đó làm gì? Lại đây.”
Lâm Dược ngập ngừng, bước chân đang định quay đi lại rụt về. Giống thì giống thôi, có ai cấm cậu mặc đồ giống Cận Ngật Miên đâu.
Cậu đi đến bên cạnh Cận Ngật Miên, ngó vào nồi: “Thơm quá.”
Cận Ngật Miên giơ tay xoa đầu cậu. Lâm Dược lập tức né tránh, giọng lúng túng: “Quân tử động khẩu bất động thủ.”
Cận Ngật Miên cười đáp: “Quân tử muốn xem cậu có sốt nữa không, hay cậu muốn tôi dùng miệng đo?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play