“Không phải.” Lâm Dược vừa gắp thức ăn trên đĩa khác vừa nói: “Hình như tôi bị mất vị giác thì phải.”
Bị mất vị giác nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, Cận Ngật Miên không biết liệu cậu có đang đùa không, gắp một đũa từ đĩa thức ăn mà Lâm Dược vừa ăn, nếm thử một miếng —— anh mới vừa nghĩ có nên trả chị Lý tỷ về nhà lớn không, giờ có vẻ không cần rồi.
Thấy phản ứng của Cận Ngật Miên, Lâm Dược cũng nhận ra đây không phải là vấn đề của mình, cậu hỏi Cận Ngật Miên: “Không phải do tôi bị mất vị giác đúng không?”
Cận Ngật Miên “Ừ” một tiếng, buông đũa: “Thức ăn không cho muối.”
Lâm Dược: “......”
Được lắm!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play