6 giờ sáng, hai người mới vừa ngủ được ba tiếng, dưới tầng đã truyền lên tiếng động cực lớn.
Tính gắt ngủ của Lâm Dược rất nặng, lúc ở Lâm gia không ai quan tâm khi nào cậu dậy, cũng không ai quan tâm khi nào cậu ăn sáng, cậu luôn ngủ đến khi tự tỉnh mới rời giường.
Ở mạt thế, không ai sẵn sàng gọi cậu dậy làm nhiệm vụ, nếu bị chọc giận thì cậu có thể phá hủy cả hành tinh.
Nghe âm thanh ầm ĩ dưới lầu, Lâm Dược vùi đầu vào trong chăn, hung hăng đạp Cận Ngật Miên một cái: “Ồn chết đi được!”
Cận Ngật Miên mới ngủ được mấy tiếng, bị tiếng ồn dưới lầu làm cho có chút đau đầu, anh cau mày ngồi dậy, đang cúi đầu tìm dép lê thì thình lình bị người đang nằm trong ổ chăn đạp cho một cái.
Sức đạp không lớn lắm, chỉ là cái tính tình này thì..…
Anh quay đầu lại nhìn thoáng qua chăn đang phồng lên, trong đầu lại hiện lên những điều mình từng nói với Kỳ Giản...... Thân thể không tốt, an phận, sẽ không gây phiền cho anh, đỡ lo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT