Lâm Dược vừa cười vừa gật đầu: “Lúc nãy anh không thấy sao, Lâm Phàm bị anh chọc tức đến mức chảy máu mũi đó.”
Vừa nãy khi Cận Ngật Miên vừa nói “Đến cả làm bình hoa trang trí cậu còn không có tư cách”, máu mũi Lâm Phàm chảy cả dòng sông, tình cảnh ấy có thể làm Lâm Dược cười cả một năm.
Cận Ngật Miên nói: “Chứ không phải là do bị ván cửa đập à?”
Lâm Dược không quan tâm lắm: “Dù sao cũng là kiệt tác của anh.”
Một loạt hành động của Cận Ngật Miên thật sự rất hả giận, cậu hỏi Cận Ngật Miên: "Không phải anh không định đến à, sao giờ lại đến?”
Cận Ngật Miên không đề cập đến việc Tề Tư Nhược trộm quay video: “Thấy cậu không vui lắm nên tới.”
Lâm Dược sửng sốt một chút, “Tôi không vui á?”
Cận Ngật Miên nói: “Cậu không rep tin nhắn, còn cúp điện thoại của tôi."
Cậu cúp điện thoại là bởi vì Lâm Phàm, còn không rep tin nhắn là do...... Lâm Dược hoài nghi nhìn anh một cái, chắc bọn họ chưa thân thiết đến mức biết cậu không vui một cái là anh bỏ công việc đến ngay chứ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT