Lận Nặc và Tống Tân cùng nhau đi vào cầu đá, từ xa đã nhìn thấy những con thuyền bồng bềnh trên mặt nước, mỗi chiếc thuyền đều ghi rõ ba chữ “hoa thuyền phường”.
“Chính là đây. Tôi sẽ qua hỏi xem ai là Cố lão bản.” Tống Tân chỉ vào các con thuyền và quay đầu lại nói với Lận Nặc, “Không biết chúng ta phải thực hiện nhiệm vụ gì.”
Hai người cùng nhau đi đến, vì thời gian còn sớm nên lượng khách du lịch chưa đông, những người chèo thuyền đang ngồi nghỉ, hút thuốc lá, thấy bọn họ thì cùng nhau nhìn lại: “Các cậu, muốn đi thuyền không? Hoa thuyền rất đẹp, giá cả phải chăng!”
“Chúng tôi muốn hỏi Cố lão bản ở đâu?” Tống Tân hỏi, mắt lấp lánh mong đợi.
Người chèo thuyền nghe vậy sửng sốt, sau đó nhìn thấy bọn họ có PD camera đi theo, lập tức hiểu ra: “À, lão Cố, lão Cố, khách đến cửa, mau ra đây!”
Người chèo thuyền gọi to, một ông lão đội vòng hoa từ trong thuyền bước ra. Vì năm nào cũng ở đây chèo thuyền, ông đã có làn da ngăm đen, dù trông tuổi đã cao nhưng cơ bắp rắn chắc: “Hai cậu, đến đây, tôi chính là Cố lão bản. Các cậu muốn đi thuyền, có mang theo thứ gì tốt không?”
“Thứ tốt?” Tống Tân và Lận Nặc liếc nhau, không rõ bọn họ cần phải mang theo thứ gì tốt, trong không khí có chút lúng túng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play