Bà ta tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng nghĩ đến câu nói kia của Phương Thanh Nghiên lại không dám đi chỉ trích tiếp, chỉ có thể thở phì phò đi đánh Phương Chí Dũng: "Ông mau ngăn bọn họ lại, đó là quần áo của Đình Đình sao có thể cứ như thế để cho bọn họ cướp đi được!"
Trong mắt bà ta, quần áo rơi vào trong tay bà ta thì chính là của bà ta huống hồ lúc ấy mẹ chồng nói là những quần áo này tùy ý bà ta muốn xử lý thế nào cũng được!
Trong lòng Phương Chí Dũng cũng vô cùng phiên não, chờ sau khi Lưu Bội Trân trở về, ông ta còn không biết phải báo cáo kết quả công tác như thế nào.
Nghe được vợ buồn rầu than, ông ta chỉ cảm thấy phiền lòng, một tay đem người đẩy ra, mắng: "Ồn ào cái gì, nếu bà có bản lĩnh thì bà đi tìm bọn họ mà đòi!"
Môi Triệu Xuân Hoa run rẩy xong chỉ có thể yên lặng chảy nước mắt.
Cả Phương gia tràn ngập tiếng khóc nháo, tiếng chửi rủa cùng với tiếng khóc của trẻ con.
Phương Thanh Nghiên mắt điếc tai ngơ chỉ chuyên tâm phân biệt tất cả đồ vật của nhà mình, chuyển ra bên ngoài một cái cũng không để sót.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT