Bà chủ quầy hàng sáng sớm còn tò mò nhìn Phương Thanh Nghiên vài lần, qua một khoảng thời gian quan sát thấy cái quây hàng vắng ngắt của cô cũng không có sức cạnh tranh gì, vì thế trong rảnh rỗi bà ấy còn lôi kéo làm quen với Phương Thanh Nghiên.
“Em gái, tuổi còn nhỏ như vậy đã ra ngoài kiếm tiền rồi sao?”
Phương Thanh Nghiên hôm nay lúc ra cửa cũng đã cố ý ngụy trang qua, trên mặt cô không chỉ bôi mỹ phẩm của Tần Thục Huệ, mà ngay cả đồ cũng là mặc quần áo của Tần Thục Huệ.
Dù là như thế, khuôn mặt tràn đầy collagen protein của cô vẫn còn quá trẻ.
Bất quá, cũng có người trời sinh khung xương nhỏ, thoạt nhìn sẽ không nhìn ra được tuổi tác thật. Bà chủ kia tuổi tác cũng không chênh lệch bao nhiêu với Tần Thục Huệ, bà nhìn đến Phương Thanh Nghiên hiện tại đã đi ra ngoài kiếm tiên, xem ra cũng đã là người trưởng thành, bà gọi một tiếng em gái nhỏ này cũng không tính là quá phận đi.
Phương Thanh Nghiên tất nhiên là sẽ không đi giải thích, mà là cười nói: “Tôi chỉ là muốn kiếm thêm một chút tiên đóng học phí, giảm gánh nặng cho gia đình mà thôi.”
Bà chủ nghe vậy thì càng hứng thú, muốn hỏi thêm nhưng Phương Thanh Nghiên chỉ cười không trả lời, bà có chút không xác định được, hỏi: "Học sinh trung học?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play