Tần Thục Huệ nghĩ nghĩ, liền gật đầu nói: "Tốt, tốt! Để buổi tối mẹ đi đến nhà kho lấy xe cho con, sau đó dành chút thời gian dạy con đạp xe, con thấy có được không?”
"Không cần đâu, con có quen được đám bạn, bọn họ đều biết đi xe đạp, con nói bọn họ dạy con cách đi là được rồi." Phương Thanh Nghiên cười híp mắt lôi kéo vạt áo của mẹ mình, tiếp tục nói: "Mẹ, con muốn mang xe đạp đi ngay bây giờ, xe cao quá nên con muốn cải tiến nó một chút, chú Lưu đã đồng ý giúp con rồi, con có thể mang nó đi ngay được không?”
Vừa nghe con gái nói cô còn muốn đi chơi cùng với bạn của mình, Tần Thục Huệ vui đến muốn hỏng rồi, vì thế bà vội vàng gật đầu, nói: “Được, mẹ hiện tại liền lấy nó cho conl”
Hai mẹ con đi nhà kho, chiếc xe đạp đặt ở trong góc, hiện đã bị phủ lên một tầng bụi dày rồi.
Tần Thục Huệ xách xe ra, kiểm tra một phen, cau mày nói: “Dây xích đã khô rồi, phải đổ thêm chút dầu bôi trơn mới dễ đi được. Con chờ đây đi, mẹ đi lấy cho conl”
Nhà máy Hoành Nhuận là nơi chuyên làm về ngành gia công linh kiện kim loại cơ bản, vì thế dầu bôi trơn ở đây rất dễ tìm.
Tân Thục Huệ là công nhân trên dây chuyên sản xuất, trùng hợp là bà cũng thường xuyên tiếp xúc với những loại đồ vật này, nên rất nhanh bà đã tìm được dầu bôi trơn, sau đó đổ nó lên dây xích. Sau khi xác định xong, bà ngồi lên đạp thử một vòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT