Tần Viện cảm thấy Phương Thanh Nghiên nói rất đúng, bây giờ là nghỉ hè, chờ nghỉ hè vừa kết thúc thì sẽ khai giảng, cô không tin Lâm Khiên còn có thể ở lại đây, mà cho dù Lâm Khiên còn ở đây, vậy cô cũng phải đi học, mắt không thấy tâm không phiền.
Hai cô gái nhỏ lại nói chuyện trong chốc lát, Phương Thanh Nghiên nói ngày mai mình phải vê xưởng Cơ Sàng.
Tần Viện đương nhiên hết sức không nỡ, còn đặc biệt tìm Phương Thanh Nghiên để xin số điện thoại và địa chỉ nhà, nói sau này muốn viết thư cho cô.
Buổi tối trước khi Phương Thanh Nghiên đi, Tân Thu Phượng còn dặn dò cô sau khi trở vê phải ngoan ngoãn nghe lời mẹ, sau đó còn nhét 50 đồng cho cô, đương nhiên còn bao gồm mấy cân thịt khô cá khô cùng hoa quả rừng đã được đóng gói thật kỹ.
Phương Thanh Nghiên cất tiền vào trong túi, trong lòng còn có chút không yên.
Dù nói thế nào cô cũng không được tính là người Tần gia chân chính.
Nhưng ràng buộc giữa người với người cũng không chỉ dựa vào hai chữ huyết thống là có thể nói rõ ràng. Giống như cha mẹ ruột lại đối xử xa cách lãnh đạm với cô, thì cô cũng có thể xem Tần Thu Phượng là bà ngoại ruột, cho dù hai người không cùng huyết thống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT