Cô tuy rằng không thích bọn họ nói như vậy, nhưng khi nghĩ lại cũng cảm thấy Từ Phương đích thật là đáng đời.
Một mối hôn nhân tốt lại bị bà ta biến thành như vậy, hiện tại bà ta còn muốn quay đầu lại vãn hồi, không phải đã muộn rồi sao?
Sau bữa cơm tối, Tân Mỹ Vân thừa dịp em gái mình đi vào phòng nghỉ ngơi, liền cùng Tân Thục Huệ thương lượng: "Nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không được, hay là chúng ta đi tìm Kiến Trung nói chuyện một chút!"
Tần Thục Huệ cười khổ nói: "Chị cả, em thấy chị đừng nên xen vào chuyện này nữa...'
"Vậy sao được, chúng ta là chị em phải giúp đỡ lẫn nhau..." Tân Mỹ Vân không hiểu, nhưng bà ấy lại biết Tân Thục Huệ không phải là loại người có tính tình ích kỷ.
Tần Thục Huệ cũng không tiện đi nói cho chị mình, trong lúc bà còn đang khó xử, thì Phương Thanh Nghiên liền nói: "Dượng út thật sự không có trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, là do dì út quá mức mẫn cảm, chỉ cần vừa thấy bên người dượng út có người khác phái xuất hiện thì liền đòi khóc đòi nháo. Trước đó dì ấy còn lâm tưởng mẹ cháu là đối tượng ngoại tình của dượng út, nháo một trận lớn ở quán. Dì nói xem chuyện này chúng ta còn có thể làm gì được đây?”
Tân Mỹ Vân nghe xong liền lắp bắp kinh hãi, nói: "Tại sao lại đến mức như vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play