Nếu là cô của kiếp trước, sẽ dùng thủ đoạn cực đoan nhất để Thẩm Khả Di vĩnh viễn không thể ngóc đầu dậy, nhưng trước mắt cô không có khả năng như vậy, cũng không muốn đi theo con đường giống như kiếp trước nữa.
Phương Thanh Nghiên hỏi: 'Lưu Bội Trân biết kinh doanh bún ốc, là do cô sai khiến, đúng không?”
Thẩm Khả Di không trả lời, nhưng mặc kệ cô có trả lời hay không, Phương Thanh Nghiên cũng đã xác định sự thật này.
Những người Phương gia kia căn bản không có đầu óc làm ăn, cho dù biết làm bún ốc kiếm tiên cũng không thể làm tốt được.
Chuyện này khẳng định có công lao của Thẩm Khả Di, ngay từ đầu cô ta đã biết sự tồn tại của bún ốc, như vậy muốn làm được cách điều chế cũng không phải là việc khó, dạy mấy thứ này cho Lưu Bội Trân bọn họ đương nhiên không có ý định tốt đẹp gì.
Hoặc là lấy được đồ tốt gì từ chỗ Lưu Bội Trân rồi?
Nghĩ tới đây, Phương Thanh Nghiên nói ra: "Nhân viên phục vụ là do cô mời tới, Champagne, bánh ngọt đều là cô yêu cầu, cô có biết cái này tốn bao nhiêu tiền không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play