Khi Mã Minh vừa xuất hiện, Lưu Bội Trân lập tức chỉ vào mũi hắn chửi ầm lên: "Thằng nhóc con, dám quấy rối quầy hàng của chúng tôi, đợi cảnh sát tới, xem tôi có dám gọi cảnh sát bắt cậu lại không?”
Mã Minh không chút sợ hãi, khí thế hùng hồn nói: "Tôi làm loạn cái gì, đập quán của bà hay là lấy tiền của bà đây?"
Lưu Bội Trân nghẹn họng, theo bản năng nhìn về phía vợ chồng Phương Chí Dũng.
Triệu Xuân Hoa vẻ mặt lên án, nói: "Cậu mỗi ngày đều đi theo đến đây, quán chúng tôi vừa có khách đến thì cậu lại hướng dẫn bọn họ sang quán khác. Mà người bên phía quản lý đô thị tới đây kiểm tra thì cậu cố tình không cho chúng tôi đi, chúng tôi đi nhập hàng thì cậu cứ một mực đi theo ở phía sau, cậu còn dám nói cậu không có quấy rối?"
"Đường lớn này là của nhà bà à? Tôi muốn đi đâu thì đi, bà quản được sao?"
Một câu nói nhẹ nhàng này của Mã Minh đã đập tan hoàn toàn sự lên án của Triệu Xuân Hoa.
Mã Minh thừa nhận những chuyện kia là do mình làm, nhưng hắn ngoại trừ việc đi theo vợ chồng Phương Chí Dũng, thì chuyện gì hắn cũng không làm. Hắn không động thủ cũng không động khẩu, cho dù cảnh sát có muốn truy cứu căn bản không thể phân biệt ai đúng ai sai được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play