Hoàng đế lần này cũng không muốn ban thưởng nhẹ. Vốn dĩ hắn có ấn tượng rất tốt với Kiều Diệp, tiếp theo còn muốn tiếp tục dùng Kiều Diệp.
Hắn cười hỏi: “Vậy ngươi cảm thấy, muốn ban thưởng cái gì?”
Thất hoàng tử làm bộ suy nghĩ một chút, tiếp theo mới nói: “Nếu không ngươi thăng cho Kiều Diệp một cấp đi. Từ Hương quân lên tới huyện chủ.”
Lời này khiến cho sắc mặt của những hoàng tử khác và người của bọn họ khẽ biến. Để Kiều Diệp làm huyện chủ, đây có phải hơi quá mức hay không?
Vừa có người muốn đưa ra ý kiến phản đối. Thất hoàng tử lại nói tiếp: “Gần đây Lục Thiều đỗ Trạng Nguyên, sau lưng có không ít người nói Kiều Diệp không xứng với hắn. Còn có tiểu thư quyền quý của thế gia, muốn mời người nhà ra tay, dùng quyền lực ép Lục Thiều hưu thê, cưới bọn họ vào cửa làm chính thê. Cho nên nhi thần cảm thấy, Kiều Diệp hiện tại cần nhất vẫn là một thân phận cao hơn. Nếu thăng chức huyện chủ, đám người đó còn mặt mũi nói thân phận của nàng không xứng với Lục Thiều à? Càng đừng nói để Lục Thiều biếm thê làm thiếp gì đó.”
Hắn gần đây cùng người ra ngoài uống rượu, quả thật nghe nói việc này, cũng rất bất bình thay cho Kiều Diệp. Nếu Kiều Diệp không xứng với Lục Thiều, vậy e rằng không nữ nhân nào xứng với Lục Thiều. Vừa vặn mượn cơ hội này nói ra, xin sắc phong cho Kiều Diệp.
Hoàng đế vốn cũng cảm thấy từ Hương Quân đến huyện chủ nhanh như vậy, có phải thăng tiến quá nhanh hay không? Dù sao trước kia cũng không có chuyện như vậy nhưng sau khi nghe con trai nói xong, trên mặt ông lộ ra vẻ không vui: “Những tiểu thư kia cũng quá kỳ cục đi. Vợ tào khang không thể vứt bỏ, bọn họ ngay cả đạo lý như vậy cũng không hiểu sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play